24 Nghe vậy, những người Pha-ri-sêu nói rằng : “Ông này trừ được quỷ chỉ là nhờ dựa thế quỷ vương Bê-en-dê-bun.” 25 Biết ý nghĩ của họ, Đức Giê-su nói : “Bất cứ nước nào tự chia rẽ, thì sẽ điêu tàn. Bất cứ thành nào hay nhà nào tự chia rẽ, thì sẽ không tồn tại. 26 Nếu Xa-tan trừ Xa-tan, thì Xa-tan tự chia rẽ : nước nó tồn tại sao được ? 27 Nếu tôi dựa thế Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ, thì đệ tử các ông dựa thế ai mà trừ ? Bởi vậy, chính họ sẽ xét xử các ông. 28 Còn nếu tôi dựa vào Thần Khí của Thiên Chúa mà trừ quỷ, thì quả là triều đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông. 29 Làm sao người ta có thể vào nhà một kẻ mạnh và cướp của được, nếu không trói kẻ mạnh ấy trước đã, rồi mới cướp sạch nhà nó ? 30 Ai không đi với tôi, là chống lại tôi ; và ai không cùng tôi thu góp, là phân tán. 31 Vì thế, tôi nói cho các ông hay : mọi tội, kể cả tội nói phạm thượng, cũng sẽ được tha cho loài người, chứ tội nói phạm đến Thần Khí sẽ chẳng được tha. 32 Ai nói phạm đến Con Người thì được tha ; nhưng ai nói phạm đến Thánh Thần sẽ chẳng được tha, cả đời này lẫn đời sau.
Các người Caphanaum công phẫn và biểu lộ cách ồn ào, trong khi các người Galilê đến từ vùng lân cận Nazarét thì nói: “Nhưng đây là con bác thợ mộc Giuse mà!”
Những người Caphanaum trung thành với Giêsu thì kêu: “Không, đây là đấng mà anh được chữa lành đã gọi tên là: Con Thiên Chúa và con Đavít”.
- Nhưng đừng qúa tán dương người dân này bằng những lời xác định của qúi vị - một luật sĩ nói cách khinh bỉ.
- Vậy theo ông thì Người là ai?
- Một Benzêbút!
- Ôi! Miệng lưỡi rắn độc, kẻ phạm thượng, kẻ bị qủi ám! Các con tim mù quáng! Sự đổ nát của chúng ta! Cả đến niềm vui vủa Đấng Messi, các ông cũng muốn cướp lấy của chúng ta, hen! Các kẻ cho vay nặng lãi! Các viên đá khô cằn! - một cảnh ồn ào thật đẹp!
Giêsu đã vào trong nhà bếp để uống chút nước, Người lại trở ra đứng trên ngưỡng cửa đúng lúc để nghe một lần nữa sự kết án ngu xuẩn mà các pharisiêu nhai lại: “Đó chỉ là một Benzêbút, bởi vì ma qủi vâng lời ông ta. Tên đại Benzêbút là cha ông ta đã giúp ông ta, và ông ta chỉ xua đuổi ma qủi do ảnh hưởng của Benzêbút, thủ lãnh các ma qủi”.
Giêsu bước xuống hai bậc thềm của ngưỡng cửa và tiến thẳng, nghiêm nghị và bình tĩnh, đứng ngay trước mặt nhóm luật sĩ và pharisiêu. Trong khi nhìn họ đăm đăm với cái nhìn xuyên thấu, Người nói:
- Ngay cả trên mặt đất, chúng ta cũng thấy rằng một vương quốc bị phân chia thành từng mảnh đối nghịch nhau, thì trong nội bộ nó đã trở nên yếu. Người ta có thể tấn công nó dễ dàng, và các nước lân bang sẽ tàn phá nó và bắt nó làm nô lệ. Cũng trên mặt đất, các ông thấy rằng một thành phố chia ra thành từng phần đối nghịch nhau, sẽ bị mất sự thịnh vượng. Cũng vậy, một gia đình mà các phần tử chia rẽ bởi sự ghen ghét, nó sẽ tan tành và trở nên những mảnh nhỏ chẳng ích lợi gì cho ai, và làm cho các người đồng hương chê cười. Sự hòa hợp không phải chỉ là bổn phận, mà còn là một khả năng pháp lý, vì nó giữ cho người ta độc lập, mạnh và có tình thương. Đó chính là điều mà các người đồng hương, các dân của một thành phố, các phần tử trong gia đình cần suy nghĩ khi vì ước ao một mối lợi cá nhân, họ sẽ đi tới chỗ chia rẽ và bị những nhiễu hại luôn luôn nguy hiểm, vì các người, các nhóm đối nghịch nhau sẽ phá hủy tình thương.
Trong thực tế, chính cái năng lực pháp lý này là cái mà các người lãnh đạo thế giới thực hành. Hãy quan sát Rôma trong sức mạnh không chối cãi được của nó, và rất nặng nề đối với chúng ta: Nó cai trị thế giới, và nó hợp nhất trong các kế hoạch với một ý chí duy nhất: Thống trị, dù là giữa họ với nhau, chắc chắn có những khác biệt, những ác cảm, những phản động. Nhưng điều đó chỉ chôn ở đáy, còn ở trên mặt là một khối duy nhất, không rạn nứt, không hỗn độn. Tất cả họ đều muốn cùng một điều, và họ thành công vì họ muốn. Và họ sẽ thành công bao lâu họ còn muốn cùng một điều.
Hãy nhìn cái gương mẫu loài người này về năng lực pháp lý của sự đoàn kết, và hãy suy nghĩ: Nếu con cái của thế kỷ này làm như vậy, lẽ nào Satan lại không như vậy? Họ, đối với chúng ta là những Satan, nhưng tính cách satan của dân ngoại là không so với tính cách satan toàn vẹn của Satan và các ma qủi của nó. Ở đó, trong cái nước vĩnh cửu này, những mưu mô, những độc ác là vô hạn, không thể đếm các thế kỷ, nó không có tận cùng. Nơi mà người ta hưởng thụ bằng cách gây tổn hại cho Thiên Chúa và cho loài người; nơi mà hơi thở là làm thiệt hại. Sự hưởng thụ đau đớn, độc nhất và ghê gớm của chúng trong sự nguyền rủa trọn vẹn, là thành lập sự hiệp nhất các thần trí trong một ý chí duy nhất: Gây tổn hại.
Bây giờ, bởi vì các ông muốn chống đỡ Satan để làm cho người ta nghi ngờ sức mạnh của tôi: nếu Satan là đứa giúp tôi, bởi vì tôi là một Benzêbút cấp thấp, thì có phải Satan đã đi tới chỗ bất đồng ý kiến với chính nó và với các ma qủi của nó khi nó xua đuổi các qủi này ra khỏi những người mà chúng chiếm giữ không? Nếu chúng bất đồng ý kiến thì nước chúng làm sao tồn tại được? Không, điều đó không thể. Satan là những gì xảo quyệt nhất, và nó không thể nào làm tổn hại chính mình. Nó hướng về đích: mở rộng, chứ không phải thu hẹp biên giới của nước nó trong các tâm hồn. Sự sống của nó là: ăn cắp, gây tổn hại, nói dối, xúc phạm, quấy rối, đánh cắp các linh hồn của Thiên Chúa, đánh cắp sự bình an của loài người; gây thiệt hại cho các tạo vật của Chúa Cha và làm cho Người buồn rầu. Nói dối để làm cho người ta lạc đường. Gây thương tích, xúc phạm để vui hưởng. Quấy rối, bởi vì nó là kẻ vô trật tự. Nó không thể thay đổi. Nó là đời đời trong thực thể của nó và trong các phương pháp của nó.
Nhưng các ông hãy trả lời câu hỏi này: nếu tôi xua đuổi ma qủi nhân danh Benzêbút, thì con cháu các ông sẽ nhân danh ai mà xua đuổi chúng? Các ông muốn nhìn nhận rằng lúc đó chúng cũng là các Benzêbút sao? Bây giờ nếu các ông nói vậy thì chúng sẽ thấy các ông là những kẻ vu khống. Nếu chúng thánh thiện tới cỡ chúng không phản ứng gì trước sự kết tội của các ông, thì các ông sẽ tự phán xét chính mình khi thú nhận rằng trong Israel có rất nhiều qủi, và Thiên Chúa sẽ phán xét các ông nhân danh các con cái Israel bị các ông kết án là ma qủi. Bởi vì từ nơi xét xử, thực sự chúng là thẩm phán của các ông, nơi mà sự xét xử không lệ thuộc vào ảnh hưởng của loài người.
Rồi nếu, đúng như sự thật, tôi xua đuổi ma qủi nhờ vào Thần Trí của Thiên Chúa, thì đó là bằng cớ rằng Nước Thiên Chúa và vị Vua của nước này đã đến với các ông. Vị Vua này có một sức mạnh đến nỗi không một lực lượng nào đối lập với nước Người có thể kháng cự được. Chính vì vậy mà tôi trói buộc và cưỡng bách những kẻ đã chiếm giữ các con cái của nước tôi phải ra khỏi nơi chúng đang chiếm giữ, và trả lại cho tôi cái mồi của chúng để tôi chiếm giữ. Phải chăng đó không phải là điều thông thường người ta vẫn làm? Khi một kẻ nào đó muốn vào trong căn nhà có một người lực lưỡng ở, để chiếm lấy của cải của họ, dù là của đó được tậu cách tốt hay xấu, họ sẽ làm như vầy: nó vào nhà đó và trói chủ nhà lại, rồi sau đó nó có thể cướp phá căn nhà. Tôi, tôi trói tên thần trí tối tăm đã đánh cắp của tôi cái thuộc về tôi, và tôi lấy lại cái nó đã ăn cắp của tôi. Tôi, một mình tôi có thể làm, vì tôi là đấng duy nhất mạnh mẽ, là cha của thế kỷ tương lai, là Hoàng Tử hòa bình.
- Yêu cầu ông giải thích cho chúng tôi ý nghĩa điều ông muốn nói: “cha của thế kỷ tương lai”. Ông tin rằng ông sẽ sống tới thế kỷ sau, và ngu hơn nữa, ông nghĩ là ông sẽ tạo dựng thời gian sao? Ông là một con người tội nghiệp, mà thời gian thì thuộc về Thiên Chúa - một luật sĩ hỏi.
- Chính ông, một luật sĩ, ông hỏi tôi điều đó sao? Vậy ra ông không biết rằng sẽ có một thế kỷ mà nó chỉ có lúc bắt đầu, nhưng không có tận cùng, đó là thế kỷ của tôi? Chính trong thế kỷ này, tôi sẽ toàn thắng, tụ tập ở chung quanh tôi tất cả con cái của nó, và họ sẽ sống đời đời, giống như thế kỷ này mà tôi đã tạo dựng, và tôi đang tạo dựng nó bằng cách đặt tâm hồn vào một giá trị bên trên thể xác, bên trên thế giới, bên trên hỏa ngục mà tôi xua đuổi. Vì tôi có thể tất cả.
(Dịch giả : Nữ tu Phạm Thị Hùng, CMR.)