GIỚI THIỆU ĐỨC MẸ MỄ DU – PHẦN 2 *** Linh mục Phêrô Hoàng Minh Tuấn, CSsR
04 Tháng Giêng 2022
GIỚI THIỆU ĐỨC MẸ MỄ DU – PHẦN 2
TRƯỚC CƠN BỆNH TRẦM KHA ẤY CỦA THẾ GIỚI, Đức Mẹ có thể làm ngơ được sao ?
Một bà mẹ, đứng trước đứa con đang vật vã vì bệnh nặng, đang co giật oằn oại trong đau đớn, bà có thể nào dửng dưng làm ngơ được không ?
Đức Mẹ cũng thế. Người là một bà mẹ. Trước cảnh suy vong của thế giới trong đó con cái Đức Mẹ đang sống, giống như đang bị cuốn trôi vào hư vong trầm luân, và trên bờ của sự tự hủy diệt, thử hỏi làm sao Đức Mẹ có thể dửng dưng ?
Do đó, việc Đức Mẹ đã đến ở Mễ Du, đua ra một kế hoạch cứu vớt, đúng là nằm trong xu thế tự nhiên của tình mẫu tử.
Chẳng lẽ lời truyền của Chúa Giêsu từ trên thập giá cho Mẹ chỉ là một câu nói chơi: “Hỡi Bà, Này là con Bà !” Lời truyền ấy có ý bảo: Bà hãy là Mẹ của chúng, lo lắng săn sóc cho chúng như xưa Người đã lo lắng săn sóc cho chính Ngài lúc còn bé. Đức Mẹ sẽ bất trung với lời trối trăng của Chúa Giêsu nếu không ngó ngàng gì đến con cái. Người sẽ là một người mẹ tồi. Làm sao chúng ta có thể nghĩ về Mẹ Maria như thế được ?
Nhất là ngày nay, xem ra như nhân loại đã đành bó tay trước cơn lũ sự ác, không đủ khả năng cải thiện đời sống, không thể đem lại ấm no, hòa bình và hạnh phúc… Tình hình thế giới như phác họa trên kia đã cho thấy rõ. Tất cả mọi phương tiện khoa học, kỹ thuật tân tiến đến mấy đi nữa cũng không thể giải quyết chỉ vì:
Loài người chúng ta không chỉ vật lộn với bản tính hư hèn, yếu đuối, nghiêng chiều về tội lỗi của mình, mà Đức Mẹ còn cho thấy: đàng sau các thế lực hắc ám đang hoành hành tác quái, kéo nhân loại đến vực thẳm diệt vong, hiển hiện bộ mặt đen đúa của Satan, kẻ nghịch ghê gớm nhất của Thiên Chúa và loài người.
Ngày 2-8-81, Đức Mẹ nói:
“Một trận chiến khủng khiếp giữa Con của Mẹ và Satan sắp nổ ra, và các linh hồn là mục tiêu đang lâm nguy.” Nhiều lần, Đức Mẹ nhấn mạnh: “Satan hiện hữu ! Nó rất mạnh thế !”
Quả thật chưa hề có cuộc hiện ra ở đâu Đức Mẹ lại nói nhiều về Satan và sức mạnh phá hoại, sự nguy hiểm của nó bằng ở Mễ Du. Ngày 25-1-1991, Đức Mẹ còn nói:
“Satan rất mạnh, không những nó mong muốn tàn phá cuộc sống nhân loại, mà còn muốn tàn phá cả thiên nhiên và cả hành tinh các con đang sống. Bởi vậy, hỡi các con yêu dấu! Hãy cầu nguyện để các con có thể bảo vệ bản thân các con nhờ cầu nguyện và nhờ các chúc lành bình an của Thiên Chúa. Thiên Chúa gửi Mẹ xuống để giúp đỡ các con…”
Không có phương thế hay khí giới nhân loại nào có thể khuất phục được Satan và mọi thế lực hắc ám nó đang giật dây mà tác quái trong thế giới tràn lan tội ác… Người ta cố gắng họp nhau lại, hết hội thảo này đến hội nghị khác, thảo ra những chương trình, kế hoạch dày cộm, hoặc đưa ra những phương pháp khoa học, kỹ thuật v.v.Người ta soạn thảo nhiều luật pháp để ngăn chận ư ? Nhưng càng nhiều luật, thì những thủ đoạn lắt léo luồn tránh pháp luật càng ngày càng tinh vi hơn… Có người kia đã châm biếm rằng: “Tất cả những cái chương trình và kế hoạch đó của chúng ta chỉ là những súng đạn rỉ sét so với những tinh ma quỷ quyệt, khôn khéo và sắc bén của Satan và thuộc hạ của nó !”
Bởi vậy, ĐỨC MẸ ĐÃ ĐẾN !
Nhưng không như đến ở La Vang, Trà Kiệu chỉ để an ủi, khích lệ một số giáo hữu bị bách hại. Và còn hơn Lộ Đức và Fatima, Đức Mẹ đã đến ở Mễ Du….
… ĐỂ MÁCH THUỐC !
Phương thuốc của Đức Mẹ đề ra không phải là một phép lạ từ trời làm sẵn, vì Thiên Chúa đã đặt vũ trụ này trong tay loài người, Người đã dựng nên họ có tự do, tức có trách nhiệm. Trật tự này không thể thay đổi. Chính vì vậy, giải pháp nằm trong tay họ. Đức Mẹ đến nhắc nhở lại những nguyên tắc căn bản của ý định Thiên Chúa mà nhân loại đã quên hay lơ bỏ, và từ những cái đó, người ta có thể tổ chức lại trật tự thế giới. Tức là: Con người được tạo dựng bởi Thiên Chúa, họ chỉ có thể tìm ở nơi Thiên Chúa sự sung mãn tình yêu và sự sống, kiện toàn bản thân và đạt hạnh phúc.
Vậy:
Hãy trở lại với Thiên Chúa,
Tin tưởng vào Người,
Cầu nguyện,
Ăn chay,
Hòa giải.
Đó là nội dung chính của Sứ Điệp Mễ Du.
Mấy nguyên tắc đó, chẳng qua là Tin Mừng của Chúa Giêsu được nhắc lại, vì chúng ta đã quên, hay đã bỏ không thực hành, song được nhắc lại với tất cả tình thương tha thiết của một người Mẹ quan tâm đến các thống khổ của con cái, như xưa Mẹ đã quan tâm đến sự thiếu rượu ở tiệc cưới Cana.
Ở đây, chỉ nêu ra hai điểm chính:
1.- Trở lại với Thiên Chúa :
Đây là điểm trụ cột của Sứ Điệp Mễ Du. “Chỉ có một Thiên Chúa”, “Thiên Chúa có thật”, đó là điều Đức Mẹ đến nhắc lại cho trần gian ngay từ mấy ngày đầu Hiện Ra (6-81), là chìa khóa của tất cả, song đa số nhân loại ngày nay đã quên mất: Người là Đấng Tạo Dựng nên ta, ban cho ta được có, được hiện hữu trên đời. Người không là Đấng Tạo Hóa thuở xưa lúc tạo thiên lập địa, Người đang tiếp tục tạo dựng cũng với một tình yêu như trước. Nếu người không tiếp tục tạo dựng ta, ngay lúc này, ta tức khắc hết sống, hết tồn tại như bóng đèn hết sáng, lúc cúp điện.
Nhưng Thiên Chúa đã tạo dựng ta có sự tự do chọn lựa: ta có thể yêu Người, thờ Người, tin Người hay chối từ, chống đối Người, quên bỏ Người… Loài người nhiều khi tưởng rằng: không có Thiên Chúa, mình sẽ sung sướng hơn, không còn bị ai cấm đoán, ràng buộc… tự do hoàn toàn, muốn làm gì thì làm. Lầm to ! Vì Thiên Chúa là nguồn sự sống của ta, lìa bỏ Chúa chẳng khác chi cành lìa cây, sẽ khô héo và chết, như bóng đèn cắt khỏi nguồn điện, sẽ chỉ còn là tối om. Thực ra, nhiều người lánh xa Thiên Chúa, là chỉ vì thấy mình không sống trung nghĩa với Người. Cái sợ làm cho người ta không muốn giáp mặt Người.
Nhưng, Thiên Chúa là tình thương và tha thứ, Kinh Thánh quả quyết không biết bao lần (1Ga 4,8.11…; Ga 3,16…). Hãy khiêm tốn và mở lòng ra, Chúa sẽ vào lại. Nếu ta thấy ngổn ngang, ngần ngại, hãy cầu nguyện thế này:
“Lạy Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi. Xin giúp con thay đổi cuộc đời, vì tự con, con không có can đảm làm việc ấy”.
Đó là ăn năn trở lại, việc này Đức Mẹ cũng nói ngay từ mấy ngày đầu Hiện Ra (6-81).
Việc ấy thế nào ? Đó là nhìn nhận ta đã đi trệch đường và nay ta quay trở lại. Ta đã sống trong ích kỷ và tội lỗi, lìa xa Chúa, quay lưng với Chúa, nay ta quay về với Người, bỏ cách sống trước đây, tập sống theo đường lối của Chúa, theo Thánh Ý Chúa.
2.- Tin tưởng :
Việc ăn năn trở lại thể hiện bởi lòng tin. Ta tin: Chúa có thật, là khởi đầu và là cứu cánh đời ta. Tin là gắn bó với Chúa, với Lời Chúa dạy mà ta chấp nhận là chân lý. Chắc chắn, những ngày tháng trở về này có nhiều lúc đầy vui sướng dạt dào, nhưng cũng chẳng khỏi có những đêm tăm tối hoang mang. Nhưng đêm tối ấy sẽ có sao, vì Thiên Chúa không bao giờ bỏ kẻ trông cậy nơi Người. (Còn mấy điểm kia, sẽ xem sau).
Thời giờ thật khẩn trương !
Phải thi hành các Sứ Điệp của Mẹ, bằng không thì sẽ quá trễ !
Chúng ta vẫn tin tưởng nơi tình thương bền vững và vô bờ bến của Mẹ Maria đối với loài người, và lúc cần thì Mẹ vẫn không nản lòng để dạy dỗ, cảnh cáo, khuyên răn chúng ta.
Tuy vậy, theo các thị nhân thì: “Những lần hiện ra tại Mễ Du là dịp cuối cùng của Mẹ đến thăm trái đất này !”
Điều khẳng định trên đây đã được trình lên Đức Thánh Cha Gioan-Phaolô II trong thư gửi cho Ngài ngày 2-12-1983. Nếu đúng như vậy thì có nghĩa là chúng ta đang tiến tới mức kết thúc của một giai đoạn lịch sử của Hội Thánh, của loài người, một giai đoạn cực kỳ nghiêm trọng.
Chúng ta có để ý không ? Ở Lộ Đức, Mẹ Maria hiện ra lúc sáng sớm, ở Fatima, hiện ra lúc giữa trưa, ở Mễ Du, lúc chiều tối. Ai là người tinh trí sẽ hiểu ngay trong cách thức hiện ra ấy một cảnh báo mà Chúa Giêsu đã dạy: “Bao lâu còn là ngày, chúng ta phải lao công làm việc của Thiên Chúa, rồi đêm đến, bấy giờ không ai có thể làm việc gì được nữa” (Gioan 9.4). Lời kêu gọi của Đức Mẹ tại Mễ Du là một lời kêu gọi cuối cùng ! Điều chắc chắn là chúng ta phải cấp tốc tuân theo lời Mẹ Maria răn dạy, chẳng lẽ Mẹ Maria lại dọa dẫm loài người một cánh vô căn cứ !
Mẹ nói với các thị nhân ở Mễ Du: “Chiến tranh đang đến gần, nhưng mọi người xem ra như lãnh đạm. Người ta chỉ nghĩ đến thụ hưởng cuộc đời… Hãy cầu nguyện, cầu nguyện và cầu nguyện.”
Đức Mẹ đã đến tại Mễ Du còn để
…NHẮC CHO NHÂN LOẠI:
Thiên Chúa có mặt trong lịch sử nhân loại, vì Người là Đấng tạo thành, là Chúa Tể muôn loài muôn vật. Người không để cho Satan phá hủy công trình của Người. Thiên Chúa thương yêu con người vô cùng, nhưng Người cũng là Đấng Thánh vô cùng, không thể làm ngơ được trước tội lỗi. Điều đó đã được chứng minh hùng hồn ngay từ tội phản bội tiên khởi của tổ tông loài người (St. 3,1-24). Rồi tội sát nhân đầu tiên huynh đệ tương tàn của Cain (St. 4,1-16). Khi tội lan tràn thì đã có Đại Hồng Thủy (St. 6,5-21). Thiên Chúa đã có thái độ dứt khoát trừng phạt con người ngạo ngược thách trời khi xây tháp Babel (St 11,1-9), xóa tên Sodom và Gomora bằng lửa và diêm sinh vì tội lỗi của dân thành đã phạm xông lên thấu trời (St 18 và 19)…
Lịch sử Israel và các dân tộc cho thấy rằng: Khi con người lãng quên và chối bỏ Thiên Chúa thì con người phải lâm vào cảnh chiến tranh hỗn độn, thê lương và đau khổ…
Lịch sử Israel là một chuỗi dài những kinh nghiệm xương máu nói lên thái độ của Thiên Chúa thánh thiện đối với những người, những dân nước đã phạm tội. Thiên Chúa sẽ không còn là Thiên Chúa nếu Ngài tỏ ra lãnh đạm đối với tội lỗi.
Thiên Chúa vẫn mãi mãi là Thiên Chúa, nghĩa là một Đấng tự bản thể nghịch cùng tội lỗi và sự xấu. Nhưng vì người cũng căn bản là Thiên Chúa yêu thương, nên người vẫn đem tình thương mà răn dạy, cảnh cáo và đe doạ, để loài người biết hồi tâm trở lại, để hạnh phúc về mọi phương diện.
Ngày 8-12-81, Mẹ Maria hiện đến không tươi cười như những lần khác, Mẹ bỗng quì gối xuống cúi sâu và giang hai tay ra cầu nguyện với Chúa Giêsu:
“Hỡi Con yêu dấu của Mẹ, Mẹ nài xin Con sẵn lòng tha thứ cho thế giới tội lỗi nặng nề đã xúc phạm đến Con”.
Đầu năm 1983: “Các con hãy cấp tốc ăn năn trở lại… Với những kẻ vô tín, việc trở lại coi như đã quá trễ rồi. Nhưng các con là những kẻ tin, hãy trở lại và hãy đào sâu thêm nữa niềm tin của các con”.
Lm Phêrô Hoàng Minh Tuấn, DCCT