News Filters

016_ĐỨC GIÊ-SU KÊU GỌI BỐN MÔN ĐỆ ĐẦU TIÊN_Mt 4,18-22_Đọc "TIN MỪNG" và Đọc Sách "BÀI THƠ của VỊ-THIÊN-CHÚA-LÀM-NGƯỜI" của Maria Valtorta

03 Tháng Hai 2021

016_ĐỨC GIÊ-SU KÊU GỌI BỐN MÔN ĐỆ ĐẦU TIÊN_Mt 4,18-22 (Mc 1,16-20 ; Lc 5,1-11 ; Ga 1,25-51)

18 Người đang đi dọc theo biển hồ Ga-li-lê, thì thấy hai anh em kia, là ông Si-môn, cũng gọi là Phê-rô, và người anh là ông An-rê, đang quăng chài xuống biển, vì các ông làm nghề đánh cá.  19 Người bảo các ông : “Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá.”  20 Lập tức hai ông bỏ chài lưới mà đi theo Người.  21 Đi một quãng nữa, Người thấy hai anh em khác con ông Dê-bê-đê, là ông Gia-cô-bê và người em là ông Gio-an. Hai ông này đang cùng với cha là ông Dê-bê-đê vá lưới ở trong thuyền. Người gọi các ông.  22 Lập tức, các ông bỏ thuyền, bỏ cha lại mà theo Người.   

**** ĐỨC GIÊ-SU KÊU GỌI BỐN MÔN ĐỆ ĐẦU TIÊN (Sách “Tin Mừng như đã mặc khải cho tôi” của Maria Valtorta _Quyển 2, trang 30-31)

 Tôi thấy Giêsu đi dọc bờ sông Giođan tươi xanh. Có vẻ như Người trở về từ nơi tôi đã thấy Người chịu phép rửa, gần khúc sông cạn, nơi rất được người ta biết đến, và đi qua để sang bờ bên kia thuộc vùng Pêrê. Nhưng nơi lúc trước có nhiều người đông đúc, bây giờ vắng tanh, chỉ có vài người qua lại, đi bộ hay đi ngựa hoặc lừa.

Giêsu có vẻ không lưu ý gì tới họ. Người đi lên về phía bắc, như chìm trong tư tưởng của Người. Khi Người tới ngang khúc sông cạn, Người gặp một nhóm người lứa tuổi khác nhau, đang ồn ào tranh luận, rồi họ chia tay, một phần đi về phía bắc, một phần về phía nam. Trong số những người đi về phía bắc, tôi thấy Gioan và Giacôbê.

Gioan nhìn thấy Giêsu trước, ông chỉ Người cho anh ông và các bạn. Họ nói với nhau một lát, rồi Gioan bắt đầu dấn bước để bắt kịp Giêsu. Giacôbê từ từ theo sau em ông. Những người khác không chú ý tới. Họ từ từ bước trong khi thảo luận.

Khi Gioan đã đến gần Giêsu, cách Người độ vài ba mét, ông kêu: “Con Chiên Thiên Chúa, Đấng gánh tội trần gian!”

Giêsu quay lại nhìn ông, hai người cách nhau vài bước. Họ quan sát nhau. Giêsu với cái nhìn nghiêm trang và xuyên thấu; Gioan với cái nhìn trong sạch, vui tươi, trên khuôn mặt dễ thương, trẻ trung, giống như một cô gái trẻ. Ta thấy ông khoảng hai mươi hơn kém. Trên đôi má hồng chỉ thấy những sợi lông măng như chiếc voan vàng.

- Con tìm ai? - Giêsu hỏi.

- Tìm Thầy.

- Làm sao con biết Ta là Thầy?

- Ông Tẩy Giả đã nói điều đó cho con.

- Và tại sao con gọi Thầy là Con Chiên?

- Vì con đã nghe Thầy xưng danh như vậy vào hôm Thầy đi qua, hơn một tháng trước đây.

- Con muốn gì ở Thầy?

- Muốn Thầy nói cho chúng con những lời của sự sống đời đời để an ủi chúng con.

- Nhưng con là ai?

- Con là Gioan, con của Zêbêđê, và ông này là anh Giacôbê của con. Chúng con người Galilê, dân chài, và cũng là môn đệ của Gioan. Ông ấy đã nói với chúng con những lời của sự sống, và chúng con nghe ông, vì chúng con muốn nghe Thiên Chúa, và được Người tha thứ bằng sự sám hối, để chuẩn bị tâm hồn cho đấng Messi tới, chính là Thầy, Gioan đã nói vậy, vì ông đã thấy dấu hiệu con bồ câu đậu trên Thầy và đã bảo chúng con: “Đây là Chiên Thiên Chúa”. Con, con thưa Thầy: Con Chiên Thiên Chúa, đấng gánh tội trần gian, xin ban bình an cho chúng con, vì chúng con không còn người hướng dẫn, linh hồn chúng con xao xuyến.

- Gioan (Tẩy Giả) ở đâu?

- Hêrôđê đã bắt ông, ông đang ở tù tại Machéronte. Những người trung thành nhất trong chúng con đang cố gắng giải thoát cho ông, nhưng không thể được. Chúng con từ đó về đây. Xin Thầy cho chúng con ở với Thầy. Xin Thầy chỉ cho chúng con Thầy ở đâu.

- Hãy tới. Nhưng các con biết các con tìm gì không? Ai theo Thầy thì phải bỏ tất cả: nhà cửa, cha mẹ, lối suy nghĩ, và cả sự sống. Thầy sẽ làm cho các con thành môn đệ và bạn hữu của Thầy, nếu các con muốn. Nhưng Thầy, Thầy không có của cải, người bảo vệ. Thầy như vậy và Thầy sẽ vậy hơn nữa, nghèo tới nỗi không có nơi tựa đầu, và bị bách hại còn hơn một con chiên lạc bị chó sói săn đuổi. Giáo lý của Thầy còn nghiêm khắc hơn của Gioan, vì nó cấm sự oán thù. Nó không hệ ở ngoại diện cho bằng nội tâm. Các con phải tái sinh nếu các con muốn là người của Thầy. Các con có muốn không?

- Thưa Thầy muốn. Chỉ Thầy mới có những lời cho chúng con ánh sáng. Lời Thầy xuống vào nơi tối tăm và buồn rầu vì thiếu kẻ lãnh đạo, nó mang ánh sáng của mặt trời.

- Vậy ta hãy đi dọc bờ sông. Thầy sẽ giáo huấn các con.

CUỘC GẶP GỠ ĐẦU TIÊN CỦA PHÊRÔ  VỚI ĐỨC MESSI VỚI ĐỨC MESSI (Quyển 2, trang 40-49)

Lúc 14 giờ, tôi thấy như sau:

Giêsu đi trên con đường nhỏ, một đường mòn giữa hai cánh đồng. Người có một mình. Gioan đang tiến đến với Người từ một con đường nhỏ băng qua cánh đồng. Sau cùng, ông tới với Người khi băng qua một chỗ trống của hàng rào cây.

Gioan, trong thị kiến hôm qua cũng như hôm nay: rất trẻ. Một khuôn mặt hồng. Một người mà râu ria mới vừa thành lập vài sợi, mà lại là mầu vàng hoe. Chưa có vết râu ria, nhưng chỉ là đôi má nhẵn hồng, đôi môi đỏ và ánh sáng vui tươi trong nụ cười đẹp với cái nhìn trong sạch, không phải do mầu lơ của mắt cho bằng do sự trong sáng của linh hồn trong trắng tỏ lộ ra. Mái tóc dài, mềm, dợn sóng vì lúc này ông bước lẹ, hầu như chạy. Ông kêu lên khi băng qua dậu cây: “Thầy ơi!”

Giêsu dừng bước, quay lại với một nụ cười.

- Thầy ơi, con ước ao Thầy biết bao! Trong nhà Thầy trú, người ta bảo con rằng Thầy đi về đồng quê... Nhưng họ không nói gì hơn. Con đã sợ không gặp được Thầy - Gioan nói, hơi cúi vì kính trọng. Ông đầy sự tin cẩn và yêu thương trong thái độ và cái nhìn. Ông hướng về Giêsu, vẫn hơi cúi đầu.

- Thầy thấy là con tìm Thầy nên Thầy đến với con.

- Thầy nhìn thấy con à? Thầy ở chỗ nào?

- Thầy đã ở đó - và Giêsu chỉ vào một bụi cây ở xa mà mầu lá non nhắc tôi nhớ tới cây oliu: “Thầy đã ở đó, Thầy cầu nguyện và nghĩ tới điều Thầy sẽ nói ở giáo đường chiều nay. Nhưng Thầy gián đoạn khi Thầy nhìn thấy con”.

- Nhưng làm sao Thầy nhìn thấy con được? Nơi đó chỉ hơi thấy, vì nó bị khuất bởi bờ dốc.

- Nhưng con thấy không? Thầy tới gặp con vì Thầy thấy con. Điều mà mắt không làm được thì tình yêu thực hiện.

- Vâng, tình yêu làm. Vậy là Thầy yêu con?

- Và con, con yêu Thầy không, Gioan, con Zêbêđê?

- Yêu chừng nào Thầy! Dường như con vẫn luôn luôn yêu Thầy. Ngay từ trước khi biết Thầy, tâm hồn con đã tìm Thầy, và khi con nhìn thấy Thầy, nó nói với con: “Đây là đấng mày tìm”. Khi con gặp Thầy, chính là tâm hồn con nhận ra Thầy.

- Con nói đúng, Gioan, đúng là vậy. Thầy cũng thế, Thầy tới gặp con vì tâm hồn Thầy cảm thấy con. Con sẽ yêu Thầy trong bao lâu?

- Mãi mãi Thầy. Con không muốn yêu ai khác ngoài Thầy.

- Con có cha, mẹ, anh, chị. Con có đời sống, và cùng với đời sống là vợ con và tình yêu. Con làm cách nào để bỏ tất cả vì Thầy?

- Thưa Thầy... Con không biết... Dường như, nếu không phải là kiêu ngạo để nói, dường như tình biệt ái của Thầy thay thế cha, mẹ, anh, chị, và cả vợ con. Tất cả, vâng, con sẽ no thỏa tất cả, nếu Thầy yêu con.

- Và nếu tình yêu của Thầy khiến con phải khổ và bị bách hại?

- Sẽ không là gì cả, nếu Thầy yêu con.

- Và tới ngày Thầy phải chết?...

 

- Không, Thầy còn trẻ... Tại sao chết?

- Vì Đức Messi đến rao giảng Lề Luật trong sự thật, và để làm trọn sự cứu chuộc. Thế giới sợ Lề Luật và không muốn sự Cứu Chuộc, vì thế họ bách hại những người Thiên Chúa sai tới.

- Ôi! Cầu cho đừng có như vậy. Đừng nói với kẻ yêu Thầy sự phỏng đoán về cái chết!... Nhưng nếu Thầy phải chết, con cũng sẽ vẫn yêu Thầy. Xin Thầy cho phép con yêu Thầy - Gioan có cái nhìn van nài. Ông đi bên cạnh Giêsu, cúi sâu hơn, dường như ăn mày tình yêu của Người.

Giêsu dừng bước. Người xuyên thấu ông bằng cái nhìn sâu xa, rồi đặt tay trên đầu đang cúi của ông: “Thầy muốn con yêu Thầy”.

- Ôi Thầy! - Gioan sung sướng. Mặc dù một giọt nước mắt sáng trên con ngươi, ông mỉm cười, cái miệng trẻ đẹp. Ông cầm bàn tay Thiên Chúa và hôn ở mu bàn tay, rồi ép nó trên qủa tim của ông. Rồi họ đi tiếp.

- Con nói rằng con tìm Thầy...

- Vâng, để nói cho Thầy rằng các bạn con muốn biết Thầy... và bởi vì, ôi! Con ước ao lại được ở với Thầy! Con mới rời Thầy mấy tiếng đồng hồ... Nhưng con không thể thiếu Thầy được nữa.

- Vậy con đã là kẻ loan báo Ngôi Lời?

- Nhưng thưa Thầy, Giacôbê cũng vậy. Anh ấy nói về Thầy theo cách... để chinh phục họ.

- Theo cách, còn nghi ngờ sẽ bị chinh phục. Nhưng đó không phải là có lỗi, vì sự thận trọng là nguyên nhân sự dè giữ của anh ta. Chúng ta hãy đi bảo đảm cho anh ta hoàn toàn.

- Anh ấy hơi sợ.

- Không, không nên sợ Thầy! Thầy đến cho người tốt, nhất là cho các kẻ lầm lạc. Thầy muốn cứu chứ không muốn luận phạt. Với kẻ ngay thật thì Thầy hoàn toàn là Tình Thương.

- Còn với người tội lỗi?

- Cũng vậy. Về những kẻ bất lương, Thầy có ý nói về những người thiếu ngay thật cách thiêng liêng, và những kẻ giả hình, làm như mình tốt, mà thực ra là xấu; những kẻ chỉ tìm lợi ích riêng, dù có thiệt hại cho tha nhân. Với những kẻ đó thì Thầy nghiêm khắc.

- Vậy thì Simon có thể an lòng. Ông ta ngay thẳng hơn ai hết.

- Vì vậy Thầy thích ông ta và Thầy muốn mọi người như vậy.

- Ông ta chuẩn bị bao nhiêu thứ để nói với Thầy.

- Thầy sẽ nghe sau khi đã nói ở giáo đường. Thầy đã cho loan tin cho các người nghèo và các bệnh nhân để thêm vào với các người giầu và mạnh khỏe. Mọi người đều cần Tin Mừng.

Họ tới gần làng. Có các đứa trẻ đang chơi trên đường. Và một đứa, trong khi chạy, nó sẽ ngã vào chân Giêsu nếu Người không chú ý đỡ lấy nó. Nhưng đứa trẻ cũng khóc, làm bộ như bị đau. Giêsu cầm tay nó và nói: “Một con dân Israel mà khóc sao? Hàng ngàn và hàng ngàn đứa trẻ đã phải làm gì khi băng qua sa mạc ở đàng sau Môise, và rồi trở thành người lớn. Nhưng chính vì chúng nó hơn là vì những người khác, mà Đấng Tối Cao đã làm mưa man- na ngon lành. Qủa vậy, Người yêu các trẻ thơ và canh chừng trên các thiên thần nhỏ của trái đất, những con chim không cánh này, cũng như Người làm cho các chim sẻ đang bay trong các bụi cây và trên mái nhà. Con thích mật ong không? Có. Vậy nếu con tốt, con sẽ ăn mật ngon hơn mật của các con ong”.

- Vậy nó ở đâu? Và đến khi nào?

- Khi, sau một đời trung thành với Thiên Chúa, con sẽ đến với Người.

- Con biết rằng con sẽ không được tới đó nếu Đức Messi không tới. Má nói với chúng con rằng lúc này chúng ta, những người Israel, chúng ta giống như từng ấy Môise, chết khi nhìn thấy đất hứa. Bà nói rằng chúng ta phải chờ để vào, và chỉ có Đức Messi mới có thể cho phép chúng ta vào.

- Nhưng, ôi! Bé Israel dũng cảm! Thầy bảo con rằng khi con chết, con sẽ vào Thiên Đàng ngay, vì Đức Messi đã sắp sửa mở cửa Trời. Vậy con phải tốt.

- Má ơi! Má ơi! - đứa bé thoát tay Giêsu và chạy tới gặp một người đàn bà trẻ trở về với chiếc vò bằng đồng: “Má ơi! Vị rabbi mới nói với con rằng con sẽ lên trời ngay sau khi chết, và con sẽ ăn rất nhiều mật ong, với điều kiện là phải tốt. Con sẽ tốt!”

- Nguyện Chúa cho như vậy. Xin lỗi Thầy, nếu nó đã làm phiền Thầy. Nó rất lí lắc!

- Bà ơi, trẻ con không làm phiền tôi. Thiên Chúa chúc lành cho bà vì bà là người mẹ biết dạy con cho biết Lề Luật.

Người đàn bà đỏ mặt vì lời khen này và trả lời: “Phúc lành của Thiên Chúa cho cả Thầy nữa” và bà biến mất với con nhỏ của bà.

- Thầy thích con nít?

- Ừ, vì chúng trong sạch, chân thành và yêu thương.

- Thầy có con không?

- Không, Thầy chỉ có một bà mẹ, và nơi Mẹ là sự trong sạch, chân thật, tình yêu như những trẻ nhỏ thánh nhất; và đồng thời là sự khôn ngoan, công chính và sức mạnh của người trưởng thành. Gioan, thầy có tất cả nơi Mẹ Thầy.

- Vậy mà thầy rời xa Mẹ?

- Thiên Chúa ở bên trên ngay cả những bà mẹ thánh nhất.

- Con có sẽ được biết Mẹ không?

- Con sẽ biết Mẹ.

- Và Mẹ sẽ thương con?

- Mẹ sẽ yêu con, vì Mẹ yêu những ai yêu Giêsu của Mẹ.

- Vậy là Thầy không có anh em?

- Thầy có các anh em bà con về phía chồng của Mẹ Thầy. Nhưng mọi người đều là anh em với Thầy. Đây, chúng ta đã tới giáo đường. Thầy vào. Con sẽ đến với Thầy cùng với các bạn con. Gioan bỏ đi, và Giêsu vào một phòng vuông có các trang trí thông thường: Các ngọn đèn xếp theo hình tam giác, các kệ, các ru- lô giấy da. Đã có một đám đông chờ và cầu nguyện. Giêsu cũng cầu nguyện. Đàng sau, đám đông bàn tán về Người. Người cúi đầu chào ông trưởng giáo đường, rồi xin một ru-lô tình cờ nào đó.

Giêsu bắt đầu đọc.

Người nói: “Những điều này Thánh Linh đã làm cho tôi đọc vì qúi vị. Ở chương bảy, sách Jêrêmi, người ta đọc thấy: ‘Đây, Chúa các đạo binh, Thiên Chúa của Israel nói: Hãy chỉnh đốn phẩm hạnh và tình cảm của các ngươi, khi đó ta sẽ đến ở giữa các ngươi tại nơi này. Các ngươi đừng ru ngủ bằng những lời vô ích mà các ngươi nhắc đi nhắc lại: Đây là Đền Thờ của Chúa, Đền Thờ của Chúa, Đền Thờ của Chúa. Vì nếu các ngươi canh cải phẩm hạnh và tình cảm, nếu các ngươi công bình với đồng loại, nếu các ngươi không áp bức người ngoại quốc, trẻ mồ côi, kẻ góa bụa; nếu các ngươi không đổ máu người vô tội, nếu các ngươi không đến với các thần ngoại quốc, lúc đó Ta sẽ ở với các ngươi tại đây, trong miền đất mà Ta đã ban cho cha ông các ngươi muôn đời’.

Ôi, hỡi qúi vị Israel, hãy nghe: Đây, tôi đến làm sáng tỏ các lời của ánh sáng mà tâm hồn mù tối của qúi vị không còn thấy, không còn hiểu được nữa. Rất nhiều nước mắt đã chảy ra trên đất của dân Thiên Chúa. Các kỳ lão khóc khi nhớ lại những Thánh Ca oai hùng; các người lớn khóc, cúi gù trên ách nặng, các trẻ em khóc, không hy vọng một tương lai vinh quang. Nhưng vinh quang của trái đất là không so với vinh quang mà không kẻ đàn áp nào, ngoại trừ ma qủi và ý muốn xấu, có thể cướp lấy.

Tại sao qúi vị khóc? Có phải vì Đấng Tối Cao, đấng vẫn nhân từ với dân Người, bây giờ ngoảnh mặt đi nơi khác, và từ chối cho họ nhìn dung nhan Người không? Người không còn là Thiên Chúa đã mở nước biển ra cho Israel đi qua, dẫn họ qua sa mạc cát và nuôi họ, bảo vệ họ chống lại kẻ thù; không phải Người, để tránh cho dân lạc mất đường lên Trời, đã cho tâm hồn họ Lề Luật, cũng như cho thân xác họ cột mây? Người không còn là Thiên Chúa đã làm dịu dòng nước đắng và làm mưa man-na trong khi họ mệt mỏi? Người không phải là Thiên Chúa đã định cư qúi vị trên đất này, và thành lập giao ước với qúi vị sao? Người không còn là Cha, và qúi vị là con Người sao? Vậy tại sao ngoại quốc đàn áp qúi vị? Nhiều người trong qúi vị lẩm bẩm: ‘Tuy nhiên chúng tôi có Đền Thờ ở đây!’ Có một đền thờ để tới đó cầu nguyện với Thiên Chúa thì không đủ.

Đền Thờ thứ nhất là ở trong tâm hồn mỗi người. Chính đó là nơi cầu nguyện thánh. Nhưng lời cầu nguyện không thể thánh nếu con tim không cải thiện, nếu không cải thiện phẩm hạnh, tình cảm, các nguyên tắc công bình với người nghèo, với tôi tớ, cha mẹ, và với Thiên Chúa.

Bây giờ hãy nhìn: Tôi thấy những người giầu với con tim chai đá, dâng vào Đền Thờ những của lễ lớn, nhưng không biết nói với người nghèo: ‘Anh ơi, đây là một tấm bánh và một đồng bạc, hãy nhận lấy, lòng với lòng. Mong sự giúp đỡ của tôi không làm nhục anh, và món qùa mọn mà tôi tặng anh không làm cho tôi kiêu ngạo’. Đó, tôi thấy những người cầu nguyện, và phàn nàn vì Thiên Chúa không nghe lời họ mau lẹ, nhưng rồi sau đó, với người nghèo, có khi cùng dòng máu với họ, nói với họ: ‘Xin anh nghe tôi’, họ đã khắt khe trả lời ‘không’. Đó, tôi thấy qúi vị khóc vì kẻ thống trị dốc hết túi tiền của qúi vị, nhưng rồi qúi vị vắt máu của kẻ qúi vị ghét, và qúi vị không sợ thề thốt trên máu và sự sống.

Ôi, qúi vị Israel! Thời gian Cứu Chuộc đã tới, hãy dọn đường trong qúi vị bằng thiện chí. Hãy ngay thẳng, nhân từ, yêu nhau. Người giầu thì đừng khinh dể; thương gia thì đừng gian lận, người nghèo thì đừng thèm khát. Tất cả qúi vị đều thuộc về cùng một dòng máu, cùng một Thiên Chúa. Tất cả qúi vị đều được gọi tới cùng một định mệnh. Đừng khép lại nước Trời mà Đấng Messi sắp mở ra, bằng tội lỗi của qúi vị. Qúi vị đã sai lầm ư ? Bây giờ đừng vậy nữa. Mong cho mọi lầm lạc đều biến đi. Lề Luật của mười giới răn nguyên thủy thì đơn giản, tốt lành, dễ dàng, và thấm nhuần ánh sáng tình yêu.

Hãy đến, tôi sẽ chỉ nó cho qúi vị đúng như nó là: Tình yêu, Tình yêu, Tình yêu. Tình yêu Thiên Chúa đối với qúi vị, tình yêu qúi vị đối với Thiên Chúa. Tình yêu với tha nhân. Luôn luôn Tình Yêu, vì Thiên Chúa là Tình Yêu, và các con của Cha là những kẻ biết sống tình yêu. Tôi ở đây cho mọi người, để cho ánh sáng của Thiên Chúa cho mọi người. Đây là Lời của Cha, tự làm của nuôi cho qúi vị. Hãy đến thưởng thức, đổi mới dòng máu của tâm hồn qúi vị bằng lương thực này. Cầu cho mọi chất độc biến đi, và các ước muốn xác thịt đều chết.

Một vinh quang mới được mang đến cho qúi vị: Vinh quang muôn đời. Những ai thực sự học hỏi Lề Luật của Thiên Chúa trong con tim họ, sẽ đến với vinh quang này. Hãy bắt đầu bằng tình yêu, không có gì cao cả hơn. Khi qúi vị biết yêu là qúi vị biết tất cả. Thiên Chúa sẽ yêu qúi vị, và tình yêu của Thiên Chúa tức là sự trợ giúp chống lại mọi cám dỗ.

Nguyện phúc lành của Thiên Chúa đến với những ai quay về với Người bằng con tim đầy thiện chí”.

Giêsu nín lặng. Người ta bàn tán. Cộng đồng giải tán sau khi hát Thánh Vịnh và nhiều thi ca.

Giêsu ra cái công viên nhỏ. Ở ngưỡng cửa, Người gặp Gioan và Giacôbê với Phêrô và Andrê.

- Bình an cho các con - Giêsu nói, và Người thêm: “Đây là con người mà muốn chắc đúng, cần miễn xét đoán trước khi có các tin tức đầy đủ, và là người biết nhìn nhận cách ngay thẳng những sai lầm của mình. Simon, con muốn gặp Thầy? Thầy đây. Và con, Andrê, tại sao con không đến sớm hơn?”

Hai anh em nhìn nhau bối rối. Andrê thì thào: “Con không dám...”

Phêrô đỏ gay, không nói gì. Nhưng khi ông nghe Giêsu nói với em ông: “Đến với Thầy có phải là xấu không? Chỉ có điều xấu là điều người ta phải không dám làm...”, ông liền thẳng thắn ngắt lời: “Anh ta ở lại là tại con. Anh ta đã muốn dẫn con đến với Thầy ngay, nhưng con... Con đã nói... Phải, con nói: ‘Tôi không tin’, và con không muốn tới. Ôi, bây giờ thì khá hơn rồi”.

Giêsu mỉm cười, rồi Người nói: “Và Thầy, Thầy nói với con: Thầy yêu con vì sự ngay thẳng của con”.

- Nhưng con... con không tốt. Con không làm được những điều Thầy nói ở giáo đường. Con dễ cáu nếu có ai xúc phạm đến con... và... Con tham lam. Con thích có tiền... và trong việc bán cá... Ê!... Không phải luôn luôn... Con không phải luôn luôn không gian lận. Và con ngu dốt. Con không có nhiều giờ để đi theo Thầy để được ánh sáng. Làm sao đây? Con muốn trở nên như Thầy nói, nhưng...

- Simon, không khó gì đâu. Con có biết một tí chữ nghĩa không? Có à? Vậy hãy nghĩ tới tiên tri Michée. Thiên Chúa muốn nơi con điều mà Michée nói. Người không đòi con phải rứt bỏ con tim, cũng không đòi phải hy sinh những tình cảm thánh thiện nhất.  Không. Lúc này Người không đòi con như vậy. Một ngày kia, dù Người không xin, con cũng sẽ dâng chính mình con cho Người. Nhưng Người chờ một mặt trời và một trận mưa rào để làm cho con mọc lên, không phải một cái mầm yếu đuối, nhưng là một cây thốt nốt mạnh mẽ và oai hùng. Lúc này Người chỉ xin con điều này: thi hành sự công bằng, mến tình thương, hoàn toàn, gắn bó hoàn toàn để theo Thiên Chúa của con. Thi hành những điều đó thì qúa khứ của Simon sẽ được xóa bỏ, và con sẽ trở thành một người mới, bạn của Thiên Chúa và của Đức Kitô Người. Con sẽ không còn là Simon, nhưng là Cépha, tảng đá vững chắc mà Thầy sẽ dựa vào.

- Con thích như vậy. Con hiểu. Lề Luật là như thế... như thế... Đó, con sẽ không còn thi hành luật như các rabbi làm nữa!... Nhưng như Thầy cắt nghĩa. Đúng, có vẻ con làm được... Và Thầy sẽ giúp con. Thầy ở lại trong nhà này à? Con biết ông chủ.

- Thầy ở đây, nhưng Thầy sắp đi Jêrusalem. Rồi sau đó Thầy sẽ đi rao giảng khắp nơi trong Israel. Thầy đến vì điều đó. Nhưng Thầy sẽ hay đến đây.

- Con sẽ đến nghe Thầy. Con muốn làm môn đệ Thầy. Một chút ánh sáng sẽ lọt vào đầu con.

- Vào con tim chứ Simon. Nhất là vào con tim. Còn con, Andrê, con không nói gì hết?

- Thưa Thầy, con nghe.

- Em con nó rụt rè lắm!

- Anh ta sẽ thành con sư tử. Đêm rồi. Nguyện Thiên Chúa chúc lành cho các con, và cho các con mẻ cá tốt. Đi đi.

- Bình an cho Thầy - và họ đi.

Vừa đi ra khỏi, Phêrô nói: “Nhưng Người muốn nói gì lúc đầu, khi Người nói tôi sẽ chài với cái lưới khác, và sẽ chài thứ khác?”

- Sao anh không hỏi Người. Anh đã muốn nói bao nhiêu thứ, rồi kết cục, anh chả nói gì hết.

- Tôi... Tôi xấu hổ. Người rất khác với các rabbi.

- Bây giờ Người sắp đi Jêrusalem... - Gioan nói với bao là ước ao, bao nuối tiếc. “Tôi muốn hỏi Người xem Người có để cho tôi đi với Người không... Nhưng rồi tôi không dám”.

- Cậu đi nói với Người đi - Phêrô nói. “Chúng ta đã từ giã Người như vậy... Không một lời tình nghĩa... Cầu cho ít nhất Người biết rằng chúng ta cảm phục Người. Đi đi, đi đi, tôi sẽ nói với ba cậu”.

- Em có đi không, Giacôbê?

- Đi đi.

Gioan chạy đi, phóng thật nhanh, rồi trở lại hoan hỉ: “Tôi nói với Người: ‘Thầy có muốn có con ở Jêrusalem không?’ Người trả lời: ‘Bạn ơi, hãy tới’. Người gọi tôi là bạn! Ngày mai, vào giờ này, tôi sẽ tới đây. A! Đi Jêrusalem với Người!...”

Chấm dứt thị kiến.

(Dịch giả : Nữ tu Phạm Thị Hùng, CMR.)

back to top
Filters