15_ĐỨC GIÊ-SU BẮT ĐẦU RAO GIẢNG _Mt 4,12-17_Đọc "TIN MỪNG" và Đọc Sách "BÀI THƠ của VỊ-THIÊN-CHÚA-LÀM-NGƯỜI" của Maria Valtorta
03 Tháng Hai 2021
015_ĐỨC GIÊ-SU BẮT ĐẦU RAO GIẢNG _Mt 4,12-17 (Mc 1,14-15 ; Lc 4,14-15)
12 Khi Đức Giê-su nghe tin ông Gio-an đã bị nộp, Người lánh qua miền Ga-li-lê. 13 Rồi Người bỏ Na-da-rét, đến ở Ca-phác-na-um, một thành ven biển hồ Ga-li-lê, thuộc địa hạt Dơ-vu-lun và Náp-ta-li, 14 để ứng nghiệm lời ngôn sứ I-sai-a nói : 15 Này đất Dơ-vu-lun, và đất Náp-ta-li, hỡi con đường ven biển, và vùng tả ngạn sông Gio-đan, hỡi Ga-li-lê, miền đất của dân ngoại ! 16 Đoàn dân đang ngồi trong cảnh tối tăm đã thấy một ánh sáng huy hoàng, những kẻ đang ngồi trong vùng bóng tối của tử thần nay được ánh sáng bừng lên chiếu rọi. 17 *Từ lúc đó, Đức Giê-su bắt đầu rao giảng và nói rằng : “Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần.” Đức Giê-su giảng dạy và chữa bệnh_Mt 4,23-25 (Lc 6,17-19) 23 Thế rồi Đức Giê-su đi khắp miền Ga-li-lê, giảng dạy trong các hội đường, rao giảng Tin Mừng Nước Trời, và chữa hết mọi kẻ bệnh hoạn tật nguyền trong dân. 24 Danh tiếng Người đồn ra khắp xứ Xy-ri. Thiên hạ đem đến cho Người mọi kẻ ốm đau, mắc đủ thứ bệnh hoạn tật nguyền : những kẻ bị quỷ ám, kinh phong, bại liệt ; và Người đã chữa họ. 25 Từ miền Ga-li-lê, vùng Thập Tỉnh, thành Giê-ru-sa-lem, miền Giu-đê và vùng bên kia sông Gio-đan, dân chúng lũ lượt kéo đến đi theo Người.
**** ĐỨC GIÊ-SU BẮT ĐẦU RAO GIẢNG (Sách “BÀI THƠ của VỊ-THIÊN-CHÚA-LÀM-NGƯỜI” của Maria Valtorta _Quyển 2, trang 58-62)
Thị kiến dừng... Rồi tiếp tục ở trên sân thượng. Người ta ngồi đầy trong vườn. Giêsu nói từ sân thượng.
- Bình an cho người có thiện chí. Bình an và phúc lành cho nhà cửa họ, vợ con họ. Xin ánh sáng của Thiên Chúa ngự trị ở đó, và ở trong con tim của những người cư ngụ ở đó.
Các con đã ước ao nghe Thầy, vậy Lời nói với các con. Nó nói trong niềm vui với những người ngay lành, trong đau đớn với những người không như vậy. Nó nói cùng các thánh và những người trong sạch với tình yêu, cùng các tội nhân với tình thương. Nó không từ chối. Nó đã đến như một dòng sông tưới cho đất khô mong nước, mang tới sự mát mẻ của nước và lương thực như phù sa. Các con muốn biết những điều cần có để làm môn đệ của Lời Thiên Chúa, của Đức Kitô, Lời của Chúa Cha, đến để tụ họp Israel cho nó nghe lại những lời của Thập Giới thánh và bất biến. Và nếu nó là nguồn thánh hóa vì lẽ nó đã ở trong thế gian rồi, thì nó có sức thánh hóa chừng nào vào giờ của Ơn Cứu Chuộc và của Vương Quốc!
Đây, Thầy nói cho người mù, người điếc, người câm, người phong cùi, liệt bại, người chết: “Hãy đứng dậy, hãy được khỏi, hãy sống lại, hãy bước đi. Đây, các dòng sông ánh sáng mở ra cho các con. Các dòng sông của Lời. Các làn sóng của nó vang dội, để các con có thể thấy, nghe, và nói về Thầy”. Nhưng Thầy nói với tâm hồn các con nhiều hơn là với thân xác. Hỡi người thiện chí, hãy đến với Thầy, đừng sợ. Nếu tâm hồn các con bị thương, Thầy sẽ trả lại sự nguyên vẹn của nó. Nếu nó bệnh, Thầy sẽ chữa nó. Nếu nó chết, Thầy sẽ phục sinh cho nó. Thầy chỉ cần thiện chí của các con.
Điều Thầy xin các con có khó không? Không. Thầy không bó buộc các con hàng trăm và hàng trăm giáo điều của các rabbi. Thầy chỉ bảo các con: Hãy tuân theo Thập Giới. Lề luật là một và bất biến. Bao thế kỷ đã qua từ lúc nó được ban bố cho con người: Nó đẹp đẽ, tinh tuyền, tươi mát như một tạo vật vừa sinh, như một bông hồng vừa hé mở trên cành. Nó đơn sơ, rõ rệt, êm dịu để theo. Qua các thế kỷ, tội lỗi và các khuynh hướng của loài người đã làm cho Lề Luật thành phức tạp bằng những luật, những qui khoản ti tiểu với những gánh nặng, những hạn chế, với qúa nhiều kết thúc nặng nề. Thầy dẫn các con về với Lề Luật giống như khi Đấng Tối Cao ban bố nó. Nhưng Thầy xin các con, vì lợi ích của các con, hãy đón nhận nó với con tim chân thành của các người Israel thời đó. Các con lẩm bẩm trong lòng nhiều hơn là trong lời nói rằng: tội là do những người ở trên cao nhiều hơn là do các con, những kẻ thấp bé. Thầy biết. Trong sách Đệ Nhị Luật đã nói về mọi điều phải làm, không phải thêm vào điều gì nữa. Nhưng các con đừng xét đoán những người chỉ áp dụng nó cho người khác chứ không cho mình. Với các con, hãy làm những gì Thiên Chúa nói. Và trên tất cả, hãy cố gắng thực hành cách trọn vẹn hai giới răn chính yếu. Nếu các con yêu Thiên Chúa bằng tất cả sinh lực của các con, các con sẽ không phạm tội, vì tội làm đau đớn cho Thiên Chúa. Ai yêu thì không muốn làm cho người khác khổ. Nếu các con yêu tha nhân như chính mình, các con sẽ là những con cái kính trọng cha mẹ, vợ chồng trung thành, người ngay thật trong thương mại, không tàn bạo với kẻ thù, không nói dối khi làm chứng, không ham của người khác, không ước muốn dâm ô vợ chồng người khác. Các con sẽ không làm cho người khác điều các con không muốn người khác làm cho các con: trộm cắp, giết người, vu khống, lẻn vào trong tổ của người khác giống như loài chim gáy.
Nhưng Thầy bảo các con: hãy đẩy sự vâng lời của các con đối với hai giới răn tình yêu tới chỗ toàn vẹn, là hãy yêu thương các kẻ thù của các con.
Ôi! Người sẽ yêu các con biết bao, Đấng Tối Cao, đấng yêu con người biết bao trong khi họ đã trở nên kẻ thù bởi tội nguyên tổ và tội riêng. Người đã yêu họ tới nỗi đã gởi đến cho họ Đấng Cứu Thế, Con Chiên là Con của Người, là Thầy, người đang nói với các con, Đấng Messi đã được hứa để chuộc các con khỏi mọi tội, nếu các con biết yêu như Người.
Hãy yêu. Chớ gì tình yêu là cái thang trong thị kiến của Jacob, các con sẽ trở nên các thiên thần, sẽ qua cái thang đó mà lên tới trời, để nghe Chúa Cha nói với tất cả và với mỗi người: “Ta sẽ là kẻ bảo vệ con ở mọi nơi con đi, và Ta sẽ dẫn con tới xứ này: Tới Trời, Nước Vĩnh Cửu”.
Bình an cho các con.
Người ta nói những lời nhìn nhận cảm động và rút lui từ từ, chỉ còn lại Phêrô, Andrê, Giacôbê, Gioan, Philíp và Batôlômêo.
- Ngày mai Thầy đi à?
- Ngày mai, lúc rạng đông, nếu không phiền cho con.
- Con chỉ tiếc vì Thầy đi. Còn về giờ giấc thì không. Trái lại, nó thuận tiện.
- Con sẽ đi chài?
- Đêm nay, lúc trăng lên.
- Simon Phêrô, con đã làm rất phải khi không đi chài đêm hôm qua, vì ngày Sabat chưa chấm dứt. Nêhêmi, trong việc cải tổ của ông, đã muốn rằng ở Juđê, ngày Sabat phải được kính trọng. Ngay bây giờ cũng vậy, qúa nhiều người làm việc tại bàn ép, chở củi, vận chuyển rượu hay trái cây, mua bán cá, chiên cừu. Các con có sáu ngày cho những việc đó. Ngày Sabát thuộc về Chúa. Chỉ có một việc có thể làm trong ngày Sabát là giúp đỡ tha nhân, nhưng mọi lợi tức phải được trừ khử tuyệt đối. Ai vi phạm ngày Sabát trong mục đích kiếm lợi thì chỉ có thể nhận được hình phạt nơi Thiên Chúa. Các con làm việc kiếm lợi ư ? Các con sẽ phải trả bằng sự lỗ vốn trong sáu ngày kia. Các con làm một việc có thù lao? Các con làm thân xác mệt mỏi vô ích vì không cho nó sự nghỉ ngơi mà Trí Tuệ Tối Thượng đã thành lập cho nó, trong khi làm hư tâm hồn bởi sự bất nhẫn gây ra bởi mệt mỏi vô ích, có thể đi tới chỗ nguyền rủa, trong khi đáng lẽ ngày Sabát phải được qua đi với con tim kết hợp cùng Thiên Chúa, trong lời cầu nguyện êm đềm của tình yêu. Phải trung thành trong mọi sự.
- Nhưng... Các luật sĩ và tiến sĩ rất khắc nghiệt với chúng con... Không làm việc ngày Sabát, cả đến không đưa một cái bánh cho tha nhân để tránh sự mệt mỏi phải giơ nó ra... Nhưng cho vay nặng lãi thì họ thi hành cả trong ngày Sabát, vì đó không phải là việc vật chất. Người ta có được áp dụng sự cho vay nặng lãi vào ngày Sabát không?
- Không. Không bao giờ. Không được làm trong ngày Sabát cũng như các ngày khác. Ai làm là gian dối và độc ác.
- Vậy các luật sĩ và pharisiêu...
- Simon, đừng xét đoán. Nhưng về phần con, hãy tránh điều đó.
- Nhưng... Con có mắt để coi...
- Chỉ có những điều xấu để nhìn thôi sao Simon?
- Thưa thầy không...
- Vậy tại sao chỉ nhìn điều xấu?
- Thầy có lý.
- Vậy ngày mai, Thầy sẽ đi vào lúc bình minh với Gioan.
- Thưa Thầy...
- Cái gì, Simon?
- Thưa Thầy, Thầy đi Jêrusalem?
- Con biết rõ rồi mà.
- Con cũng vậy, con sẽ đi lễ Vượt Qua... Và cả Andrê, Giacôbê nữa...
- Sao?... Con muốn nói rằng con muốn đi với Thầy. Còn việc đánh cá? Còn lợi tức? Con đã nói với Thầy rằng con thích có tiền. Thầy sẽ ở lại đó nhiều ngày. Trước tiên Thầy về nhà Mẹ Thầy, và Thầy cũng về đó lúc trở về. Thầy sẽ ngừng lại để rao giảng. Con sẽ làm sao?...
Phêrô do dự, bị giằng co giữa hai ước muốn... Nhưng sau cùng ông quyết định: “Đối với con thì... Con đi. Con coi Thầy ở trên tiền bạc!”
- Con cũng vậy, con đi.
- Con cũng vậy.
- Và chúng ta cũng vậy, phải không Philíp?
- Vậy thì hãy tới. Các con sẽ giúp Thầy.
- Ôi!... - Phêrô sửng sốt với ý tưởng giúp cho Giêsu. “Chúng con sẽ làm sao?”
- Thầy sẽ nói. Các con chỉ việc làm điều Thầy bảo các con làm. Sự vâng lời luôn luôn hành động tốt. Bây giờ chúng ta đi cầu nguyện, rồi mỗi người về nhà mình.
- Thầy sẽ làm gì?
- Thầy cầu nguyện nữa. Thầy là ánh sáng thế gian, nhưng Thầy cũng là con người, vì vậy Thầy phải luôn luôn thông hiệp với Ánh Sáng để làm người cứu chuộc con người. Chúng ta hãy cầu nguyện.
Giêsu đọc một thánh vịnh bắt đầu bằng những lời: “Ai an nghỉ dưới cánh Đấng Tối Cao sẽ sống dưới sự che chở của Chúa Trời. Họ sẽ nói với Chúa: Chúa là đấng bảo vệ con, là nơi an nghỉ của con, là Thiên Chúa của con. Con đặt hy vọng nơi Người. Người sẽ giải thoát con khỏi lưới người săn và khỏi các lời độc ác v.v.” Tôi thấy nó ở quyển bốn, hình như số 90.
(Dịch giả : Nữ tu Phạm Thị Hùng, CMR.)