2_ Thơ XV
Filters
20
Items
of
33
Bình an hôn xuống hồn ngọt ngào
“Tình Yêu” như đẩy hồn lên cao
“Bách chiến bách thắng”: Mẹ dạy con.
Cùng Mẹ Toàn Hiến: tình sắt son.
Chữ “Yêu” thêm “S” thành “Yêsu”
nên đến với Chúa thật ngoằn nghèo
Đau khổ làm sao nói nên lời
Nước mắt tuôn rơi ... hồn rã rời ...
Cứ ngỡ là mình sống tuyệt vời,
Tối tăm mới thấy hồn rã rời.
Mẹ ơi ! tình Mẹ thật dịu êm.
Dìu dẫn con đi trên cát mềm,
Tối tăm: tôi nào thấy tình yêu !
Dù đã cố yêu: chẳng được nhiều.
Nghẹn ngào trong tiếng nấc khổ đau,
Tê buốt trong tim với lời cầu,
Chúa ơi ! xin dẫn con qua khỏi,
Đêm tối tâm hồn : chết lịm đau.
“Lời khấn vâng phục” tốt đẹp thay !
Trị tính “kiêu ngạo” thật là hay,
Trị tính “nóng giận” thật là tuyệt.
Để ta tin kính : tình nồng say.
Con nhìn Giêsu : cô đơn trên thập giá !
Mặc cả với Ngài : con thường “trả giá”
“Đừng để tình đời làm nát tim con”
Ngài mỉm cười : vì con ảo tưởng quá !
Tĩnh tâm: gặp gỡ Đức Ki-tô.
Không tĩnh lặng : miệng như lô tô,
Anh hỏi chi mà lại nhiều thế ?
Tính “tán tỉnh” : “Người yêu Chúa” chăng ?
Một thoáng 30 năm